Ba tiếng này sao thật nặng !
Khúc Chính Phong chầm chậm lặp lại ba tiếng kia, trong lòng bồi hồi ngũ vị tạp trần, ngổn ngang trăm mối. Hắn nhớ tới năm nào mình bái nhập Nhai Sơn vẫn còn là một đứa trẻ non nớt, không cha không mẹ, thế mà hôm nay đã thành "lão quái nguyên anh" vang danh từ lâu trên bia Tứ Trọng Thiên rồi.
Thời gian sẽ mài dũa con người ta thành một dáng vẻ không ngờ.
Hắn suýt nữa thì quên mất mình của mấy trăm năm trước suy nghĩ như thế nào.
Nhưng dù sao mọi thứ đã chẳng còn quan trọng nữa.
Hắn giơ đầu ngón tay thuôn dài ra phất nhẹ lên cây đèn hạc bằng đồng im lìm nơi đó, kế lại chạm lên vách tường đá lạnh ngắt, đi băng qua một dãy hành lang dài dài đến trước đình đá, lát sau thì đứng trên ngọn Nhai Sơn chót vót này mà phóng mắt nhìn xuống đỉnh Linh Chiếu nằm gọn dưới trời sao lấp lánh.
Sóng nước loang loáng gờn gợn trong giếng Quy Hạc. Con ngỗng trắng to lớn của Kiến Sầu đang ở cùng một chỗ với bầy hạc tiên, cái thân im lìm bập bềnh nổi trên mặt nước, trông dáng vẻ tựa hồ như đang say ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT