Phù Đạo sơn nhân chỉ ước gì được chạy thẳng xuống dưới kia dầm mưa, thở dài nói: "Bên Vọng Giang lâu lại có chút việc nhỏ, ngươi đi giải quyết một chút".
Nói xong lão rất vô trách nhiệm đưa tay vồ màn sáng trước mặt một cái, màn sáng lại tụ thành một ánh bạc nhỏ bé như trước. Lão ném ánh bạc này cho Khúc Chính Phong rồi đi thẳng.
Đúng là tai bay vạ gió, Khúc Chính Phong sửng sốt.
"Sư phụ, việc này..."
Phù Đạo sơn nhân không quay đầu lại, xua tay nói: "Sư phụ biết lỗi, sư phụ biết lỗi rồi, sau này sư phụ không lười biếng nữa, nốt lần này thôi. Ngươi cũng là tu sĩ nguyên anh thượng đỉnh rồi, việc nhỏ này không làm khó được ngươi. Nhân tiện mang Kiến Sầu nha đầu đi đi, cho nó ra ngoài thấy việc đời. Đúng rồi..."
Đang lảm nhảm đột nhiên nhớ tới một việc, thế là lão rướn cổ gọi với vào Chấp Sự đường.
"Mập mạp! Tiểu mập mạp! Lão Thất... À không, lão Bát! Đi ra đây!"
Bên trong có tiếng lục lọi, sau dó Kiến Sầu nghe thấy tiếng bước chân lạch cạch.
Sau khi nghe thấy tiếng gọi của Phù Đạo sơn nhân, tiểu mập mạp Khương Hạ vội vàng guồng hai cái chân ngắn chạy ra, đứng lại trước mặt Phù Đạo sơn nhân: "Sư phụ, cuối cùng cũng thả con về à?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play