Rầm một cái xây xẩm mặt mày !
Máu đỏ đặc quánh nặng nề muốn nghẹt thờ, nhưng cảm giác không giống như bị cuốn vào trong nước mà là như bị một bức tường dầy đổ sập xuống đầu, chẳng còn biết trời trăng gì nữa, cứ để mặc cho huyết hải xoay vần ra sao thì ra.
Kiến Sầu không khỏi thầm đoán phương hướng. Dòng huyết hải này bắt nguồn từ một nơi bọn họ chưa từng đi qua, nhiều khi có thể là từ trái tim Bàn Cổ đổ tới, nhưng dù gì thì tựu chung cũng đều nằm trong vòng tuần hoàn máu huyết cả. Rất có khả năng nó cuốn bọn họ theo con đường quen thuộc xưa nay, hoặc nếu không thì có thể là cuốn đi vào các ống mạch nhỏ ở xung quanh rồi từ đó càng phân nhánh xuống nhỏ hơn nữa.
Tuy nhiên sau khi Kiến Sầu nghĩ xong điểm này thì tâm tư lại trở về xoay quanh cái tên "Tạ Bất Thần".
Y sao nhạy bén quá sức. Muốn làm chuyện gì giấu y thực gần như là chuyện không tưởng.
Mà nàng ngay trong thời khắc đó cũng chẳng phải là chẳng biết gì. Giống như ban nãy vậy, nàng hoàn toàn không hề ngờ rằng trong hoang vực nơi thể xác Bàn Cổ hóa thành đây thế mà lại còn lại dấu vết máu tim của ngài. Trong khi đó trên người nàng vừa hay cũng có đúng ba khúc nhang gẫy mang theo từ căn nhà cũ ở thành Uổng Tử, có lẽ vậy mà Tạ Bất Thần mới phát giác ra. Nhờ cơ trí nhạy bén nên ngay khi bốn tiếng "máu tim Bàn Cổ" vừa từ miệng Bạch Hạc đại đế thốt ra, y liền thấy giữa nó với Kiến Sầu có một thứ khí tức cực kỳ giống nhau.
Chính bản thân Kiến Sầu nghiên cứu tìm hiểu trong gần bốn trăm năm đó cũng mới tình cờ phát hiện ra rằng ba khúc nhang kia không phải chỉ làm bằng ba giọt máu tim của chim chín đầu đơn giản như vậy. Tuy nhiên Tạ Bất Thần vậy mà cũng ngửi ra được mùi âm mưu xảo trá chỉ trong tích tắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT