- Vậy Lục Diệp lão tổ đó là người như thế nào ?
Hoàng hôn từ bốn phương tám hướng buông xuống, bảng lảng rải rắc sắc vàng hiu hắt trên con đường cái quan thưa thớt kẻ qua người lại. Tít tận chân trời, tà dương xán lạn ánh đỏ thiên không. Xa hút ngoài thành, núi đồi xanh xanh mờ khuất trong mây. Trên con đường cái quan ấy, Kiến Sầu lững thững tản bộ, thậm chí ngay giọng nói nghe ra cũng nhàn nhã vô cùng.
Mà người đi bên cạnh nàng lại chính là Phù Đạo sơn nhân.
Gậy trúc chín đốt trong tay, đầu gậy kín đầy dây thừng xơ xác cũ kỹ buộc chằng buộc chịt, trông hoàn toàn chẳng khác gì thứ đồ của hạng ăn mày. Người đi tới đâu gậy liền chống cái chóc tới đó.
Đạo bào lôi thôi lếch thếch, bên hông còn tòn ten bầu rượu.
Đầu tóc của Phù Đạo sơn nhân chẳng biết tự lúc nào đã trở lại "phong cách" bụi bặm lù xù, rối tung rối bù như trước. Nghe Kiến Sầu hỏi, lão chỉ ngoạm cái đùi gà đang cầm trong tay trái, nhe răng giật đứt miếng da giòn rụm bóng nhẫy mỡ xong thì thỏa mãn nheo nheo mắt, lầm bà lầm bầm trong miệng : "Cái lão yêu bà, yêu bà đó..."
Giọng lão dài ra, giống như đang nghĩ ngợi cái gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play