Phi tà thiên.
Vực sâu hun hút chạy dài, trông thực chẳng khác gì một vết thương nằm toác hoác trên đại địa mênh mông. Một bên vách vực ánh sáng chan hòa, còn bên kia thì chìm nghỉm trong bóng tối vô tận.
Phó Triêu Sinh biết nhờ có hai thái cực sáng tối đó mà vực thẳm này mang tên Ảnh Uyên. Có sáng mới có bóng, có tỏ mới có mờ. Không bóng thì ánh sáng đâu được tôn lên, không mờ thì cái tỏ chẳng nổi bật được.
Giống như thiện ác trên đời này vậy.
Vực sâu rộng lớn. Đứng trên mép vực, gió lạnh rít gào tựa hồ như muốn băm vằm con người ta thành trăm ngàn mảnh vụn, thế nhưng bộ trường bào xanh sẫm như màu đêm Phó Triêu Sinh mặc trên người vậy mà lại chẳng lay động lấy một mảy.
Khổng Lam hiện diện phía sau hắn. Thị hoàn toàn không dám lại gần mà chỉ đứng xa xa bẩm báo lại chuyện đã gặp ở Hạo Thiên và những điều nghe được ở phía tinh vực Thương Nhai.
Thứ nhất là trận tàn sát ở ngạn Giang Nam.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT