Quả nhiên y dám làm dám nhận thật.
Tâm cơ thâm độc như vậy thực ai nghĩ tới cũng thấy ớn lạnh từ tận xương tủy.
Kiến Sầu nhấp một ngụm rượu, tựa hồ như muốn mượn cái cay nóng của nó để dằn xuống tâm trạng trong người vậy, sau mới buông chén mà cười : "Có lẽ năm đó ngay cả kế hoạch của Khúc Chính Phong ra sao ngài cũng biết rõ ràng. Mọi người ai cũng nói Nhai Sơn ta được lợi từ đại nạn của Côn Ngô nhưng Tạ Bất Thần ngài mới chính thực sự là người hốt bạc lớn nhất. Từ đầu chí cuối tính toán tài tình, thông minh tới gần như yêu ma. Nhưng người trong thiên hạ lại chỉ biết ngài có phần vô tội chứ chả biết ngài mưu toan thâm sâu thế nào. Kể ra thì kế sách tinh diệu của Tạ lang ngài chẳng có ai thưởng thức cả, vậy thì cũng hơi có chút lẻ loi cô đơn đúng không ?"
- Ha ha ha...
Cuối cùng Tạ Bất Thần cũng thốt ra được một tràng cười hiếm có. Mặt mày y hốt hiên mất đi cái thần sắc lạnh lùng thận trọng mà người người xưa nay đều quen thấy, thay vào đó lại là nét sắc sảo không sao che giấu nổi !
Y lại châm thêm rượu cho Kiến Sầu, nhất thời cũng từ đó cảm khái đáp : "Kiến Sầu quả đúng là tri kỷ của Tạ mỗ !"
Nói xong, y lại lặng người hồi lâu, sau mới tiếp : "Nhưng Khúc Chính Phong, người như vậy thực cũng đáng tiếc."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT