Ngay trong khoảnh khắc đó, Phù Đạo sơn nhân chợt cảm thấy chút tia sáng cuối cùng trong lòng mình cũng tắt ngấm nốt, cái còn lại chỉ là một đốm tro tàn nguội ngắt dính lại trên vết thương lòng vốn đã mỗi ngày mỗi càng sâu thêm.
Đôi mắt sáng ngời của Phù Đạo nhìn thẳng lại vào Hoành Hư chân nhân, song thấy dáng vẻ đến gần như điên loạn của lão, ông chẳng thốt ra lấy một lời.
Giọng Hoành Hư chân nhân lại càng thêm sôi sục, tựa hồ như bao căm thù cả đời có bao nhiêu là phát tiết hết cả ra. Lão trừng mắt nhìn Phù Đạo sơn nhân, thần sắc cực kỳ bất cam : "Phù Đạo ông nếu trong bụng chẳng tính toán trước thì sao ngay sau khi ta đi rồi, ông lại im hơi lặng tiếng tới ngay cái thôn chỗ xó rừng kia, thu cô ta làm đệ tử hả ? Chẳng những như vậy mà còn giở giọng bông lơn, khiến cô ta biến thành "đại sư tỷ" khùng điên có một không hai của Nhai Sơn ông ! Tuy ông biết rất rõ Côn Ngô ta tội không đến nỗi, nhưng trong bụng thì thù ghét không sao yên được, bởi vậy nên mới dẫn tới đủ thứ hậu quả sau này. Ông có dám mở miệng thừa nhận những gì ông làm, mỗi từng chuyện một đều chẳng nhằm vào Côn Ngô, vào Hoành Hư ta không hả ?! Bây giờ Côn Ngô cũng sa vào kết cục như Nhai Sơn, Phù Đạo ông vừa lòng rồi chứ ?! Mưu toan hết sức đó, đâu phải chỉ có mỗi một mình ta..."
Mưu toan hết sức...
Phù Đạo sơn nhân không sao ngờ nổi bốn cái tiếng này có ngày lại ứng ngay lên người mình.
Ông mà mưu tính đủ đường thật thì mười một giáp trước Nhai Sơn đã chẳng gặp nạn. Ông mà tính toán kỹ càng thì Côn Ngô mấy trăm năm nay tuyệt đã chẳng thể nào an ổn như vậy. Nếu mưu mô đến cùng thì cái lão Hoàng Hư kia là cái thá gì mà còn sống ung dung tự tại cho tới tận hôm nay ?!
Thực đúng là mỗi người một quan điểm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play