Người ta giết chính là đám Côn Ngô vô tội các ngươi !
Vương Khước nhập môn chẳng qua cũng chỉ mới cách đây bốn trăm năm mà thôi, trong khi vào thời điểm đó, Khúc Chính Phong đã là tu sĩ chấn danh khắp Thập Cửu Châu rồi. Tuy y không tiếp xúc với Khúc Chính Phong nhiều nhưng cũng từng cùng với những người khác chứng kiến biết được cách ăn nói cực kỳ nhã nhặn có lễ của hắn. Dù xét trên phương diện nào đi nữa thì được tôn làm "đại sư huynh" của Nhai Sơn vẫn vô cùng xứng đáng.
Vậy mà bây giờ cái kiểu nói chuyện thế này lại cũng là từ miệng của cùng một người.
Trong một sát na đó, Vương Khước cả người chỉ muốn nổi sát ý. Dù sao thì ở Côn Ngô không biết bao nhiêu người từ trên xuống dưới vẫn luôn thân thiết sớm chiều với hắn đều đã táng mạng dưới lưỡi kiếm không phân phải trái trắng đen của Khúc Chính Phong rồi !
Ban đầu hắn giận điên người nhưng sau lại xót xa.
Quả của ngày hôm nay cũng bởi do nhân ngày cũ. Cái gì phải trả thì vẫn phải trả mà thôi.
Núi non nơi nơi đều nồng nặc mùi máu, ngửi thấy chỉ muốn lộn mửa. Nhóm tu sĩ tinh nhuệ của Côn Ngô hồng hộc chạy thẳng từ Cực Vực trở về đây thấy thảm cảnh chẳng khác gì địa ngục nhân gian trước mắt thì lồng ngực không khỏi phập phồng, bụng dạ kinh hoàng đau xót, huống hồ là còn phải nghe Khúc Chính Phong lớn lối nói chuyện thế kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play