Sao sao lấp lánh ngân hà, bóng nguyệt quạnh quẽ một nền trời xanh.
Ánh trăng trong trẻo dìu dịu từ cửa điện tràn vào mơn man quanh thân, quyến luyến chân nàng. Gió đêm lành lạnh hây hẩy, tà áo lất phất đùa theo. Đất trời đâu đâu cũng thoang thoảng một chút khí vị hồng trần thanh lãnh, khiến hồn người trong một thoáng cứ ngỡ như về lại cô đảo nhân gian khi ấy.
Đời người có vui có buồn, con tim có khi khóc khi cười.
Kiến Sầu quả thực thoáng có chút bàng hoàng, nhưng đó không phải là vì câu nói của Ngỗ Quan vương mà chỉ vì nó khơi dậy trong nàng những hồi ức thời cũ.
Mãi một hồi sau nàng mới thu lại mục quang, ngẩng nhìn lên Ngỗ Quan vương. Trong đại điện âm u, ánh sáng nơi đáy mắt nàng trông không rõ lắm, thế nhưng giọng nói thì lại vô cùng rõ ràng : "Năm xưa lúc ta lạc tới Cực Vực, trong thâm tâm thực đúng là có chút chấp niệm về sổ sinh tử và đứa bé kia. Vốn định nhờ Trương Thang tra cứu giúp song rốt cục lại chẳng được. Ngờ đâu có tâm trồng hoa, hoa chẳng nở, vô tâm cắm liễu, liễu xanh um..."
Ngỗ Quan vương nghe vậy, vẻ quỷ quyệt nơi đáy mắt lại càng đậm hơn thêm, đồng thời cũng nhận ra câu hỏi vừa rồi của mình đúng là đã khiến Kiến Sầu động tâm. Nàng ta quả thật muốn nhìn qua sổ sinh tử để cởi bỏ chấp niệm năm xưa.
Mà điều giọng điệu lại có chỗ là lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT