May thay cái xác Lệ Hàn bề ngoài vốn đã âm trầm u ám, mà Phó Triêu Sinh dưới cái lốt của gã vốn đã lạnh lùng sẵn từ trong xương tủy, thậm chí phải nói là còn tàn bạo đến rợn người hơn nhiều. Thế nên ngay lúc đó Lệ Nham cũng không nhìn ra được điều gì lạ trong ánh mắt của hắn, hơn nữa còn bất giác cho rằng hắn đang chán ghét Liên Chiếu hiện đang đứng lù lù kia.
Bởi vậy lão liền nhắc chừng : "Lệ Hàn đại nhân, người tới đủ rồi. Thế nào hả ?"
- Bắt đầu đi.
Phó Triêu Sinh cũng không hiểu cái cảm giác chẳng mấy thoải mái kia rốt cục tại sao mà có, tính hỏi Côn một chút, nhưng lại thấy không phải lúc thế nên bèn đáp lời Lệ Nham ngay.
Tuy nhiên ánh mắt hắn vẫn mãi chẳng rời Kiến Sầu nổi.
Vì Kiến Sầu khác người, thản nhiên nhìn hắn như vậy nên hắn có thể nhìn thẳng vào nàng mà không cần cố kỵ. Điều này cũng chẳng nằm trong kế hoạch hay mưu kế gì mà thật ra hắn không sao ý thức được rằng người ngoài nhìn vào sẽ có thái độ như thế nào.
Theo hắn thấy, nhìn một người thì chả cần phải giấu giấu diếm diếm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play