Tiêu Mưu và Liên Chiếu trước giờ quan hệ vốn không được tốt cho lắm.
Liên Chiếu tính tình ngang ngược, thường chẳng coi ai ra gì. Xưa nay người được ả để mắt tới đều phớt lơ ả, mà những người ấy phần lớn chẳng phải cường giả thì cũng là kẻ có thế có quyền. Tiêu Mưu lúc mới nhập tộc cũng chỉ là một quỷ tu cực kỳ tầm thường mà thôi, hơn nữa vì có bệnh lao nên mặt mày tái nhợt, tính tình lại cô độc chẳng hòa đồng nên trong tộc Vô Thường không được mấy ai ưa. Người như vậy thì dễ gì Liên Chiếu nể mặt đây ?
E rằng từ trong sáng đến ngoài tối gã bị ả khi dễ ức hiếp cũng nhiều.
Mãi cho đến sau này, nhờ chính bản thân có năng khiếu tu luyện nên Tiêu Mưu mới từ từ được trưởng lão trong tộc coi trọng, vù một cái nhảy lên làm phần tử ưu tú mới trong tộc Vô Thường, vì vậy mà dần dần thoát được khốn khó ban đầu.
Song tính nết Tiêu Mưu dường như lại chẳng mảy may thay đổi. Lúc nào gã cũng cứ đóng cái dáng vẻ quen bị Liên Chiếu bắt nạt như trước, thái độ nhẫn nhục chịu đựng, hoàn toàn tuyệt chẳng có chút gì là mâu thuẫn với Liên Chiếu, bộ dạng hớn hở thoải mái như trút được gánh nặng, nhìn mà muốn phát tức lên được.
Cầm lệnh bài thông hành rồi, bọn họ liền rời địa ngục mười tám tầng.
Song suốt dọc đường đi ra, Tuyết Âm cứ thấy bực bội vô cùng. Thị nhớ lại dáng vẻ rực rỡ lẳng lơ của Liên Chiếu lúc mới tới ban nãy, nhớ cái câu chế nhạo nói năng xốc óc người ta mà mặt mũi sa sầm một đống, ánh mắt cũng trở nên u ám căm tức, hoàn toàn không tài giấu được nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play