"Tại huynh hết ! Năm đó nếu chẳng phải tại huynh nhìn ra cái con ma đầu kia là người bằng xương bằng thịt thì chúng ta đã chẳng vác nó về nhà; chẳng vác về thì sẽ chẳng có chuyện bị nó đe dọa; chẳng bị đe dọa thì cũng sẽ chẳng phải đi cầu cạnh Trương Thang ! Dĩ nhiên sau đó cũng sẽ khỏi bị gã "ngày nhớ đêm mong" ! Chúng ta cũng sẽ chẳng đến nỗi phải trốn chui trốn nhủi biết bao năm ở cái chỗ chim chẳng buồn ỉa thế này, nếu không thì giờ có khi đã thăng quan phát tài làm đến phán quan từ lâu rồi cũng nên !"
Giữa nguyên một vùng đổ nát, từ dưới một cái hốc sụp cỏ dại um tùm chợt có một cái đầu nhòn nhọn thò ra ngó nghiêng.
Quỷ đầu nhỏ đảo cặp mắt đỏ lanh lợi láu cá nhìn hết xung quanh một vòng, dù đã biết chắc an toàn rồi thì cái miệng cũng chẳng chịu yên, cứ cẳn nhà cẳn nhẳn liên tu không ngừng.
Quỷ đầu to mặt mũi ngây ngô hiền lành trố cặp mắt lục nhìn ra. Cái hốc phía trước đúng là có lớn nhưng cái đầu nó lại to hơn quỷ đầu nhỏ nhiều, trong khi đó tự nó lại chẳng nhìn ra, vì vậy đang định theo đuôi quỷ đầu nhỏ song vừa thò đầu ra thì liền "Binh" một cái rầm, mặt mày xây xẩm mắt nổ đom đóm tứ tung.
Đúng là đầu nó đập kẹt vào hốc.
Quỷ đầu nhỏ quay người lại thấy vậy thì tức muốn điên, thiếu chút nữa là rít lên thành tiếng : "Áaaa ! Cái đồ ngu như heo ! Mà cũng chẳng phải nữa, heo còn thông minh hơn ! Đệ đi đâu huynh đi đó, vậy mà nhìn đường cũng không nên thân là sao !"
"Huynh, huynh thấy đệ chui lọt..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT