Từ lúc đó, Đổng Chí Phương đã nảy sinh ý định chiếm đoạt bằng được chiếc ngọc trụy kia. Thế nhưng, Phí Ngọc Kiều lại vô cùng cẩn trọng, nếu không nhờ cơ hội hiếm hoi này, có lẽ cả đời Đổng Chí Phương cũng chẳng có cơ hội nhìn thấy nó chứ đừng nói đến chuyện chạm vào.
Hơn nữa, dường như Phí Ngọc Kiều có điều khuất tất trong lòng nên luôn tìm cách tránh mặt Đổng Chí Phương. Kiếp trước, cho đến tận lúc chết, Đổng Chí Phương vẫn không thể có được chiếc ngọc trụy ấy.
Chính vì mang trong lòng mối nghi ngờ đó mà không có cách nào chứng thực, nên ngay khi vừa trọng sinh, Đổng Chí Phương liền nhắm ngay chiếc ngọc trụy trên cổ Thường Ngọc Phượng.
Tuy nhiên, cô ta không có sự táo bạo như Phí Ngọc Kiều, dám trực tiếp hạ độc Thường Ngọc Phượng. Suy cho cùng, mạt thế vẫn chưa đến, trật tự xã hội vẫn còn đó, vẫn là một xã hội pháp trị. Cô ta không muốn đến khi tận thế ập đến, mình lại đang ở trong tù!
Vậy nên, cô ta mới quyết định dùng tiền để mua.
Mấy năm nay, vì thằng em trai vô tích sự, cô ta đã có ý thức hình thành thói quen tiết kiệm tiền. Hiện tại trong tay còn chưa đến mười hai vạn tệ, nguyện ý bỏ ra năm vạn để mua chiếc ngọc bội kia, Đổng Chí Phương cảm thấy đây đã là giới hạn của mình.
Nhưng ai ngờ Thường Ngọc Phượng lại không biết điều như vậy, cho nhiều tiền như thế mà vẫn không chịu bán, đáng đời kiếp trước bị người ta "ăn không" mất!
Nhưng những điều đó không phải là lý do khiến cô ta từ bỏ. Đổng Chí Phương nhanh chóng trấn tĩnh lại, vội vã đuổi theo ra khỏi ký túc xá.
Chỉ là tốc độ của Thường Ngọc Phượng cũng rất nhanh, đợi đến khi Đổng Chí Phương đuổi xuống dưới ký túc xá thì đã không thấy bóng dáng cô đâu. Cô ta lập tức lo lắng chạy về phía cổng trường.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT