Dầu ăn thì hôm nay không cần phải nghĩ đến vì giá cả có hơi đắt, còn những thứ như muối, ớt bột, ớt khô, men nở đều có thể mua một ít với số lượng vừa phải để dự trữ.
Vì các cửa hàng này đều ở cùng một khu chợ, nên những người buôn bán này gần như quen biết nhau cả. Hơn nữa, mấy thứ này cũng không chiếm nhiều diện tích, cho nên sau khi phối hợp nhiều mặt, Thường Ngọc Phượng mua đồ ở các cửa hàng này đều được gửi đến chỗ cửa hàng mua bột mì. Như vậy, ngày mai khi giao hàng, người đó có thể tiện đường mang qua luôn.
Đến khi trong túi tiền chỉ còn lại hơn 100 tệ, lúc này cô mới có chút tiếc nuối trở về gần phòng trọ, mua một phần đồ ăn nhanh.
Nói về Đổng Chí Phương, sau khi ra khỏi cửa đuổi theo Thường Ngọc Phượng không kịp, trong lòng vô cùng hối hận. Phải biết rằng, người nhớ thương cái mặt ngọc kia của đối phương không chỉ riêng mình cô, mà còn có cả Phí Ngọc Kiều nữa!
Nhưng mà, Phí Ngọc Kiều đã về nhà nghỉ cuối tuần rồi, phải đến chiều hoặc tối Chủ nhật mới có thể quay lại. Đổng Chí Phương muốn tranh thủ thời gian này, trước khi Phí Ngọc Kiều về sẽ đoạt lấy cái mặt ngọc kia.
Nhưng ai ngờ, Thường Ngọc Phượng lại không hợp tác, chẳng những không chịu bán mặt ngọc cho cô, bây giờ còn dứt khoát bỏ đi ra ngoài.
Đổng Chí Phương đuổi mãi đến cổng trường, cũng không thấy bóng dáng Thường Ngọc Phượng đâu, điều này khiến lòng cô ta nóng như lửa đốt. Nhưng Thường Ngọc Phượng không hợp tác, cô ta sốt ruột cũng vô ích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play