Tô Thụy Hi đợi đến hết giờ nghỉ trưa mới xuống lầu. Trợ lý “hảo tâm” đề nghị mua bánh nhân thịt bò hộ, nhưng cô vội xua tay: “Tôi chỉ đi mua chút đồ ăn, không định mua bánh nhân thịt bò đâu.”
Cái kiểu “lạy ông tôi ở bụi này” của cô làm trợ lý nhìn với ánh mắt trách móc. Câu “Tô tổng, nếu mua bánh thì lấy hộ em một cái” đành nuốt vào bụng, chẳng nói ra được.
Nhìn hành động “lén lút” của Tô Thụy Hi, trợ lý càng chắc: *Sếp đi mua bánh nhân thịt bò thật!*
Tô Thụy Hi ngồi thang máy xuống lầu, vừa ra cửa đã nhìn quanh, rồi thấy ngay sạp Tôn Miểu. Sạp nhỏ nổi bật, dòng chữ “Sạp di động cô Tôn” được thiết kế đơn giản, dễ thương, lại bắt mắt. Xung quanh chỉ có mỗi sạp đó, muốn không thấy cũng khó.
Đôi khi, Tô Thụy Hi nghĩ Tôn Miểu đúng là tài. Chỗ người khác không bày sạp được, cô lại ung dung “cắm trại” cả tuần.
Tô Thụy Hi bước về phía sạp, còn cố nhìn quanh, chắc chắn không có ai quen mới chậm rãi đến trước mặt Tôn Miểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT