Cháu gái nhà bà Lý kén ăn, cả khu biệt thự đều biết. Hễ món nào hơi không vừa ý, cô bé nhất quyết không ăn. Phải dỗ dành mãi mới chịu nuốt một miếng. Cả khu bảo cô bé được nuông chiều, ngầm chê bai nhà họ Lý không biết nuôi con.
Nhưng nhà họ Lý chẳng bận tâm. Cháu gái là viên ngọc quý, kén ăn một chút thì đã sao.
Lẩu cay nhà này được lòng cô bé, mà nước dùng, rau củ gì bà Lý cũng để ý xem xét, cũng thử ăn qua, biết là sạch sẽ. Tay nghề cô chủ Tôn rõ ràng là tốt, cháu gái thích thì bà sẵn lòng xếp hàng.
Trong nhà còn ông cụ, không muốn ra xếp hàng nhưng thèm lẩu cay, đành đợi hai bà cháu ăn xong, mang về phần nguội. Hừ, không chịu xếp hàng còn đòi sai khiến, chỉ đáng được ăn đồ nguội thôi.
Bà Lý cũng nghĩ đến việc bảo người giúp việc đi mua, mình ở nhà chờ, nhưng cháu gái hào hứng ra ngoài vì lẩu cay, bà cũng muốn dẫn cháu đi dạo.
Dù bà Lý khen ngợi, mẹ Chu Linh vẫn nghĩ một sạp lẩu cay bé tí thì ngon gì nổi. Nhưng bà vẫn kiên nhẫn đợi. Người phía trước dần ít đi, nhưng mấy bàn nhỏ cạnh sạp đã đầy, nên ai cũng gói mang về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT