Động tác của Tôn Miểu sao không mượt mà cho được? Những thao tác ấy, dù nhắm mắt cô cũng làm được. Lẩu cay cô làm đến phát ngán, thật sự muốn “ói” luôn rồi.  
Nhưng may là vẫn ngon. 
Tôn Miểu thích ăn cay, nhưng chỉ chịu được cay nhẹ. Dù sao thì nước dùng cay của cô đúng là ngon thật, kết hợp với các món kèm lại càng thêm hấp dẫn. Khách đến sạp cô, mười người thì chín là vì nước dùng cay mà đến. 
Thế nên lúc nào cũng vậy, nước dùng cay bán hết trước, còn nước dùng nhạt thì thừa lại, mang về nhà. 
Về nhà, cô tự xử lý một ít nước dùng nhạt, phần còn lại không ăn hết thì đành đổ đi. Có lẽ cô không biết, nếu kể chuyện này cho Tô Thụy Hi, cô ấy sẽ xót đến mức nào. 
Ban đầu, Tôn Miểu không để ý Tô Thụy Hi đang nhìn mình, động tác thoải mái, vui vẻ. Nhưng một lát sau, cô cảm nhận được ánh mắt của Tô Thụy Hi, và… thao tác bắt đầu lúng túng. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play