Nghĩ đến cơm chiên trứng của Tôn Miểu được yêu thích đến mức có thể bán hết sớm và đóng sạp trước giờ, Tô Thụy Hi đành chấp nhận quay lại xe. Cô tính toán, liệu mai có nên đến sớm hơn không. 
Tôn Miểu thường mở sạp lúc 8 giờ sáng, còn Tô Thụy Hi đi làm từ 9 giờ. Từ bệnh viện đến công ty chỉ mất ba mươi phút xe, kể cả kẹt xe thì thêm hai mươi phút nữa. Vậy nếu cô rời nhà lúc 7 giờ, chắc chắn sẽ kịp. 
Suy đi tính lại, Tô Thụy Hi quyết định: Mai sáng sẽ quay lại! 
Tối đó, cô trằn trọc khó ngủ. Gần đây, cô uống thuốc đau dạ dày đều đặn, cũng cố ăn uống đúng giờ, nhưng chẳng thấy ngon miệng. Dù có nuốt được gì, cũng chỉ như nhai sáp. Có lẽ đầu óc cô ra tín hiệu “không muốn ăn”, khiến dạ dày cũng chẳng thoải mái. 
Cô trở mình một lúc, ép bản thân chìm vào giấc ngủ. 
Sáng hôm sau, Tô Thụy Hi dậy từ 6 giờ. Cô chuẩn bị xong xuôi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, không muốn đến quá sớm, kẻo Tôn Miểu tưởng cô tham ăn. Với lại, vì một phần cơm chiên trứng mà đến sớm chờ sẵn, trông có vẻ trịnh trọng quá. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play