Buổi tối, Tô Thụy Hi không xuất hiện. Lúc Tôn Miểu trở lại sạp, đã hơn sáu giờ. Cô đoán Tô Thụy Hi hẳn đã truyền nước biển xong và về công ty. Giờ cao điểm, khách đông như hội, Tôn Miểu bận rộn đến mức chẳng kịp thở. Y tá nhỏ cũng ghé qua, mua một phần cơm chiên trứng. Nhưng thay vì rời đi ngay, cô đứng lại, tíu tít trò chuyện.
Tôn Miểu chỉ đáp lại bằng những cái gật đầu hoặc vài âm tiết ngắn. Cô đang nấu ăn, nói nhiều không tiện, dù đã đeo khẩu trang trong suốt. Chỉ khi rửa chảo, cô mới trả lời vài câu.
“Chị không sao chứ? Sau khi rời sở cảnh sát em quay lại bệnh viện ngay. Gã kia không làm khó chị chứ?” y tá nhỏ lo lắng hỏi.
“Không sao” Tôn Miểu đáp, giọng nhẹ nhàng.
Y tá nhỏ vẫn nói tiếp: “Thật sự cảm ơn chị và Tô tiểu thư. Nếu không có hai người em chẳng biết xoay xở thế nào. Cảm ơn các chị nhiều lắm!”
Tôn Miểu không nói gì, nhưng khóe mắt cong lên, lộ rõ tâm trạng vui vẻ. Tâm trạng tốt, cơm chiên trứng cô làm cũng như ngon hơn thường lệ. Niềm vui của cô lan tỏa, khiến không khí quanh sạp trở nên rộn ràng. Y tá nhỏ cũng vui lây, liên tục bày tỏ lòng biết ơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT