Với Tôn Miểu, hạnh phúc đơn giản lắm: kiếm được vài đồng, nói chuyện với người mình quý vài câu, thế là mãn nguyện. Nhưng niềm vui nhỏ bé ấy chẳng kéo dài được lâu, vì gã đàn ông kỳ quặc kia lại phá đám.
Gã bỗng gào lên, giọng to đến mức Tôn Miểu và Tô Thụy Hi phải ngoảnh lại nhìn. Lúc đầu, Tôn Miểu chẳng nghĩ gã nói về mình, nhưng nghe một lúc thì thấy sai sai. Cảnh sát cũng nhìn sang, còn cô y tá thì bức xúc hét lên: “Có gì thì nhằm vào tôi, anh lôi người khác vào làm gì?!”
Gã gào lại: “Tôi kệ! Cô ta đánh tôi, phải giải quyết chứ!” Cảnh sát bị gã làm ồn, đành gọi Tôn Miểu: “Này, cô chủ quán, qua đây một lát, anh này tìm cô có việc.” Tôn Miểu ngơ ngác, chỉ tay vào mình, mặt kiểu: “Ơ, tôi á?” – y chang biểu cảm meme trên mạng.
Cô mặc áo phông trắng đơn giản, tóc cột đuôi ngựa, thêm vẻ mặt ngố tàu, trông đúng chuẩn meme sống. Được cảnh sát xác nhận, cô mới bước qua. Tô Thụy Hi thấy không ổn, dù không được gọi, cô vẫn tiến lại gần.
Tới nơi, gã đàn ông – tên Từ Định – giơ tay khoe mu bàn tay: “Đây, thấy chưa? Cô ta đánh tôi đây! Tôi muốn chụp lại làm bằng chứng!” Lúc Tôn Miểu gạt tay gã, cô ra tay mạnh thật, nên dù đã một lúc, tay gã vẫn còn đỏ. Nhưng cũng chỉ đỏ nhẹ thôi, chẳng mấy chốc là hết.
Cô y tá tức điên, nghiến răng: “Từ Định, anh còn là người không? Nhìn tay anh xem, lát nữa là hết đỏ luôn! Nếu anh không lôi kéo tôi, cô ấy việc gì phải gạt tay anh?” Gã tỉnh bơ: “Tôi kệ, cô ta đánh tôi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT