Cũng trách họ làm lạc mất đứa con của mình.
Hu hu hu…
Chiến Bắc Thịnh thấy mẹ mất mát như thế, vội vàng an ủi:
“Mẹ, chúng ta cứ vào nhà trước đi. Em trai đã mệt mỏi mấy ngày rồi, đầu óc còn chưa thích ứng kịp.”
Lúc này Tưởng Kiến Phương mới thả Tô Tiêu Thất ra.
Dùng tay xoa mắt của mình.
“Về là tốt rồi, sau này mẹ sẽ không cho các con đi nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play