Vì Cố An Kỳ kiên trì nên cuối cùng Trịnh Văn Quân đành bảo Minh Nhiễm mượn chuyên viên trang điểm ít kem che khuyết điểm đem đến. Minh Nhiễm nhìn tay Cố An Kỳ rồi xung phong nhận việc: “An Kỳ, tôi giúp cô thoa nhé.”
“Ừ, cám ơn, phiền cô.” Cố An Kỳ mỉm cười nói cảm ơn rồi giơ tay lên.
Cố An Kỳ đã để tay lâu dưới nước nhưng tay vẫn đỏ như cũ, có chỗ còn hơi sưng lên. Bàn tay vốn trắng nõn như ngọc giờ trở nên sưng đỏ. Ngón tay vốn màu hồng do bị nóng mà cũng đổi sắc.
Thế này thì đau đến mức nào chứ! Sau khi Minh Nhiễm thấy vết thương của Cố An Kỳ thì trong lòng hơi sợ hãi. Cô lén liếc nhìn vẻ mặt Cố An Kỳ, chỉ thấy trên mặt cô vẫn thản nhiên mỉm cười như trước, dường như không hề đau. Nếu không nhìn thấy bàn tay bị bỏng của Cố An Kỳ, cô cũng sẽ không tưởng tượng được Cố An Kỳ vẫn có thể duy trì nụ cười hoàn mỹ như vậy.
Tay cô ấy bây giờ chắc chắn là rất đau… Minh Nhiễm nghĩ như vậy, thật cẩn thận bôi kem lên tay Cố An Kỳ, không ngờ vừa đụng tới tay Cố An Kỳ cô đã run lên theo bản năng.
“Xin lỗi, xin lỗi.” Minh Nhiễm hoảng sợ, vội vàng đứng dậy xin lỗi.
Cố An Kỳ không nghĩ tới vết thương trên tay còn nghiêm trọng hơn so với cô tưởng tượng, thình lình xảy ra đau đớn làm cho tay cô run lên theo phản xạ có điều kiện, mất đi khống chế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play