Cố An Kỳ không có cố ý diễn trực tiếp, hoặc nói cách khác cảnh này, căn bản cũng không thể diễn với Thái Nhược Lâm. Diễn trực tiếp cũng không phải là chuyện một người có thể quyết định, nếu đối phương không chịu nhập vai thì cô còn cách nào? Đối mặt với NG lần thứ n, Cố An Kỳ vẫn không nói gì, chỉ im lặng về lại vị trí của mình chuẩn bị bắt đầu lại lần nữa.
Sau vài lần điều chỉnh, trạng thái của Thái Nhược Lâm chẳng những không tốt lên mà càng ngày càng tệ hại, biểu hiện lần sau cứng nhắc hơn lần trước, thậm chí vài động tác còn khoa trương quá mức. Sau giải lao giữa giờ mười phút, Thái Nhược Lâm vẫn diễn như trước không có gì lay chuyển. Đạo diễn hạ quyết tâm, cắt phăng đoạn lời thoại đó của cô ta đi, để nam chính của bộ phim này —— một cái cảnh sát khác nói lời thoại đó diễn cùng Cố An Kỳ.
Sắc mặt Thái Nhược Lâm rất tệ, cô ta luôn lườm Cố An Kỳ, nhìn cô với ánh mắt oán hận sâu sắc.
Bắt đầu quay lại một lần nữa, cuối cùng cũng thuận lợi thông qua. Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm đang chuẩn đi thì Thái Nhược Lâm lại chặn đường: “Chị An Kỳ, ngại quá, hôm nay làm mất nhiều thời gian của chị rồi.”
“Không sao, cô đừng để trong lòng.” Cố An Kỳ và Tô Dật Phàm vội vã muốn đi nên cũng không muốn nhiều lời với Thái Nhược Lâm.
“Để xin lỗi, em mời hai người ăn khuya nhé.” Mặc dù Thái Nhược Lâm nói chuyện với Cố An Kỳ, nhưng tầm mắt lại lén liếc trộm Tô Dật Phàm.
Cố An Kỳ trong lòng cũng tức giận, lần nào cũng như vậy rốt cuộc là có ý gì? Coi cô là không khí à?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play