Cố An Kỳ không ở lại, cô không ngốc, mặc dù ban đầu câu hỏi bất ngờ của Âu Dương Thừa đúng là khiến cô hơi hoảng hốt, làm cho cô không thể phản ứng ngay lập tức, nhưng chỉ cần bình tĩnh suy nghĩ một chút thì có thể phát hiện rất nhiều vấn đề trong đó. Nếu như Âu Dương Thừa quả thật muốn thảo luận về công việc với họ, căn bản anh không cần phải gọi cả hai người vào văn phòng. Anh chỉ cần thảo luận với Chu Á Kiệt và Dương Văn Lâm là được.
Nhưng đột nhiên lại gọi họ đến, chủ đề lại còn về chuyện tình cảm? Ha, việc này không thích hợp với bản tính theo đuổi hiệu quả và lợi ích của anh ta.
Âu Dương Thừa, mục đích của anh không phải là để thảo luận với họ, gọi cô và Tô Dật Phàm đến cũng không phải vì nguyên nhân đặc biệt nào, không phải muốn biết con đường tương lai của họ hay kế hoạch gì đó, mà anh chỉ muốn xem một trò cười mà thôi…
“Ồ?” Âu Dương Thừa nhướn mi, nhìn Cố An Kỳ, “Tôi còn tưởng tôi che giấu rất tốt cơ đấy.”
“Nếu không có việc gì thì tôi đi trước đây.” Cố An Kỳ lạnh nhạt đối diện với Âu Dương Thừa, sau đó mở cửa ra ngoài. Mấy trò chơi mưu kế cô không ghét, có lẽ thỉnh thoảng sử dụng mưu kế cũng xem như một cách điều chỉnh tâm trạng, chẳng qua cô không thích lấy tình cảm của cô ra làm tiền đặt cược, làm trò đùa.
“A, chọc nữ vương điện hạ tức giận mất rồi.” Âu Dương Thừa uể ơải nửa nằm ở trên ghế, thoạt nhìn rất thoải mái.
“Vì sao? Vì sao phải làm vậy?” Sắc mặt của Tô Dật Phàm không quá tốt, vẻ mặt u ám nhìn Âu Dương Thừa khiến người ta phải ớn lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT