Trên đường Đường Hải Lâm bị dẫn đến sở cảnh sát vẫn không chịu phối hợp, gào thét muốn họ nói rõ mọi chuyện.
Cảnh sát trên xe không một ai thèm để ý đến anh ta, chỉ lạnh lùng nhìn về phía trước, thật giống như người tên Đường Hải Lâm này không hề tồn tại. Đường Hải Lâm rất mờ mịt, anh ta cố ý muốn tranh chấp với cảnh sát chỉ vì muốn họ tiết lộ ít thông tin để anh ta biết nên tính toán bước tiếp theo như thế nào, nếu bị hỏi thì nên trả lời ra sao, nhưng hôm nay cảnh sát nói năng rất thận trọng, không thèm nói chuyện với anh ta, anh ta cảm thấy có lẽ chuyện này là họa lớn rồi.
Việc đã đến nước này, Đường Hải Lâm vẫn không biết mình đã làm sai điều gì để cảnh sát lại đi điều tra người không hề có liên quan là anh ta, hơn nữa lại còn bị áp giải đến sở cảnh sát một cách nhục nhã như thế này.
Đường Hải Lâm không ngừng nghĩ lại, nhưng vẫn không thể đoán ra là chuyện gì, anh ta muốn gọi điện thoại cho quản lý Văn tiên sinh, nhưng cảnh sát bên cạnh không cho anh ta cơ hội đó, chỉ nói là họ đã thông báo cho Văn tiên sinh rồi.
Đường Hải Lâm cảm thấy lúc này anh ta đã gặp xui rồi, nhưng chuyện thử m.á.u kia rõ ràng chẳng liên quan gì đến anh ta, lúc ấy anh ta chỉ mắng mỏ, tranh chấp với Nha Nha vài câu mà thôi, ngay cả người cũng không chạm vào thì sao có thể bị thương chảy m.á.u được? Sao bây giờ anh ta lại biến thành tội phạm?
Trong đầu Đường Hải Lâm có rất nhiều suy nghĩ vụt qua, ban đầu thì gào thét không ngừng, cuối cùng thì lại trầm mặc.
“Ngồi đi, Đường Hải Lâm tiên sinh.” Cảnh sát nói, mời Đường Hải Lâm ngồi vào chỗ đối diện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT