Muốn Cố An Kỳ mặc quần áo như vậy đi phát tờ rơi không phải việc khó, nếu là bình thường cô sẽ chẳng để ý. Công việc tức là công việc, bỏ qua mấy lòng hư vinh không cần thiết, sử dụng thủ đoạn liều lĩnh để đổi lấy thắng lợi cuối cùng, giành được vị trí đại diện kia mới là việc cô nên làm, cũng là những gì cô muốn nhìn thấy, chẳng qua tình huống lúc này hơi khác biệt.
Cô đã được chọn làm diễn viên cho quảng cáo của “Pamir”, mà công ty này khá xoi mói cách ăn mặc của nghệ sĩ. Nếu mặc trang phục này rồi bị nhân viên của “Pamir” bắt gặp, hậu quả như thế nào cô rất khó đoán trước.
Người đại diện quảng cáo cũng chính là đại diện cho sản phẩm, nếu cô làm chuyện gì ảnh hưởng tới hình tượng, có lẽ bên kia sẽ lập tức loại cô. Dù sao bây giờ mới chỉ xác nhận bằng miệng, hợp đồng còn chưa ký. Cho dù khả năng xảy ra chuyện này chỉ có một phần vạn, Cố An Kỳ cũng không muốn đánh cược.
Cô không thích cảm giác mình không nắm trong tay mọi chuyện, cũng không thích cái gì gọi là không rõ. Chỉ có nắm giữ trong tay mới có thể khiến cô yên tâm.
Trang phục này có thể mặc, nhưng không thể cứ như vậy mà xuất hiện trước mặt mọi người. “Pamir” vô cùng quan trọng, nhưng cô cũng không định bỏ qua “Octavia”. Trong từ điển của cô chưa bao giờ có từ “từ bỏ cơ hội”, từ trước tới nay chỉ có tranh đoạt.
Không có cơ hội, vậy tạo ra cơ hội.
Hai người kia đã thay quần áo, ngồi trên xe đi làm nhiệm vụ từ lâu, Cố An Kỳ lên xe, cũng không vội giục nhân viên lái xe mà hỏi nơi thực hiện nhiệm vụ trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play