Thời Miểu nhìn chiếc vòng tay tinh xảo trên cổ tay, lại nhìn anh, anh cúi mắt gỡ mác. Chắc là cảm nhận được ánh mắt của cô, nhưng không nhìn lại cô. Thời Miểu nhớ đến câu ‘sau này không cần khách sáo như vậy’ của anh, thế là nuốt xuống lời cảm ơn theo thói quen.
Hương hoa thoang thoảng trong bình hoa bên cạnh hoàn toàn bị mùi hương thanh mát trên người anh che phủ.
Gỡ xong cả hai chiếc mác, Mẫn Đình tiện tay vứt vào thùng rác dưới bàn làm việc, đóng hai hộp nhung rỗng rồi bỏ lại vào túi xách tay, để túi xách tay vào chỗ trống trên giá sách.
Anh nhặt điện thoại trên bàn, thuận thế kéo ghế ra ngồi xuống, bắt đầu gọi món.
“Có muốn ăn gì đặc biệt không?” Mẫn Đình hỏi cô.
Thời Miểu bây giờ muốn ăn nhất là một bát sủi cảo nhỏ, nhưng anh chưa chắc đã thích.
Mẫn Đình nhìn thấu suy nghĩ của cô: “Không cần phải nghĩ cho anh.”
Thời Miểu nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm bình tĩnh của anh: “Đột nhiên muốn ăn sủi cảo.”
“Được.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play