Thời Miểu nghĩ rằng sau khi anh nói "Ngủ đi" thì đầu sẽ quay lại, mười giây, nửa phút, một phút trôi qua, cằm anh vẫn luôn dán ở đó.
Sự an ủi từ hơi ấm của anh, là chăn không thể mang lại.
Cô ngẩng đầu, trán tự nhiên cọ vào má anh.
Thời Miểu lúc này tim đập như trống, nhưng không né tránh, cô thích sự thân mật như vậy.
Dưới chóp mũi Mẫn Đình là mái tóc mềm mại của cô, hương thơm tươi mát mang theo chút ngọt ngào không ngừng thấm vào khoang mũi, làm rối loạn hô hấp.
Đôi mắt sớm đã thích nghi với bóng tối trong phòng, anh cúi đầu, môi lướt qua sống mũi cô, hôn nhẹ lên môi cô, giọng nói nhuốm một tầng chất cảm khàn khàn: "Ngủ sớm đi, ngày mai còn có phẫu thuật."
Trong đầu Thời Miểu "Oanh" một tiếng, cái gì cũng không nghe thấy, màng nhĩ chỉ còn tiếng tim mình đập, từng nhịp từng nhịp, rõ ràng lại kịch liệt, kịch liệt đến cô có thể đếm được nhịp tim của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play