Khó trách anh bảo cô đừng quên ăn, táo sau khi gọt vỏ để lâu sẽ bị oxy hóa.
Không kịp ăn, “Mẫn Đình!” Thời Miểu vớ lấy chìa khóa phòng trực ban nhét vào túi, nhanh chóng đuổi theo ra ngoài.
Mẫn Đình còn chưa đi xa, cách một cánh cửa, loáng thoáng nghe thấy cô gọi anh.
Cửa phòng trực ban không thể đẩy trực tiếp từ bên ngoài, anh quay lại đứng ở cửa chờ cô.
Rất nhanh, cửa từ bên trong mở ra.
“Mẫn –” Chữ cuối còn chưa kịp thốt ra, đã nhìn thấy người.
Trừ khi nhận cuộc gọi cấp cứu, Mẫn Đình hiếm khi thấy cô vội vàng như vậy: “Sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT