Đêm trước ngày trọng đại, Tạ Lạc Thư không giấu được sự bồn chồn khó tả. Một cảm giác vừa háo hức, vừa hồi hộp đan xen, như thể cả thế giới đang nín thở chờ đợi. Càng đặc biệt hơn khi Cố Diệp Cẩn lại không ở bên cạnh. Theo tục lệ, cô dâu chú rể phải ngủ riêng và tránh mặt nhau vào đêm trước đám cưới.
Tiếng gõ cửa khẽ khàng, tựa như tiếng mèo cào nhẹ, suýt chút nữa làm Tạ Lạc Thư giật mình. Cậu bật dậy, rón rén nhìn qua mắt mèo. Quả nhiên, là Cố Diệp Cẩn!
Tạ Lạc Thư vội vàng mở cửa, khẽ hỏi: “Anh làm gì ở đây giờ này?”
“A Thư!” Cố Diệp Cẩn chẳng nói chẳng rằng, một tay vòng ôm lấy Tạ Lạc Thư, tay kia khéo léo đóng sập cửa, rồi kéo cậu thẳng về phía giường.
“Mẹ dặn là không được gặp nhau sao?” Tạ Lạc Thư vừa ngạc nhiên vừa buồn cười.
“Vợ chồng mình có phải mới cưới đâu mà bày đặt!” Cố Diệp Cẩn nhăn mặt. 
Khi mẹ Diệp Vấn Liễu đưa ra luật này, hắn đã kịch liệt phản đối. Họ đã kết hôn hơn một năm rồi, đây chỉ là đám cưới báo hỷ thôi mà, sao lại phải kiêng như vậy chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play