Tiêu Ám đứng dậy, đỡ Kiều Tử Hinh nằm úp sấp xuống giường.
Anh lấy một chiếc gối, nhét vào dưới bụng cô, khiến phần hông ngẩng cao lên phía sau.
“Lần này là cái giá phải trả cho việc làm sai, không giống lần trước, không phải đang chơi đùa với em.” Tiêu Ám vừa thản nhiên giải thích, vừa cởi khuy tay áo sơ mi, gấp từng nếp vải lên, để lộ hoàn toàn cánh tay rắn chắc.
“Tôi sẽ khiến em rất khó chịu, em phải chuẩn bị tinh thần.” Anh ngừng lại một chút, rồi nói như một lời cam đoan: “Nhưng sẽ không làm em thật sự bị thương, điểm đó em có thể yên tâm.”
Trên người Kiều Tử Hinh vẫn còn mặc chiếc váy đuôi cá lưng chữ V sâu, phía trên cặp mông nâng cao là lớp vải mỏng trong suốt để lộ một vùng da trắng hình tam giác. Từ góc độ của Tiêu Ám, có thể thấy một khe hẹp dài chừng nửa đốt ngón tay, chia đôi hai bên đầy đặn.
Trong lòng anh dâng lên một cảm giác bực bội khó hiểu, từ nãy đến giờ đã thấy chiếc váy này chướng mắt, y như lúc phát hiện Kiều Tử Hinh dùng thuốc, khiến anh nổi nóng.
Tiêu Ám mím môi, đưa tay trái ra ấn giữ eo Kiều Tử Hinh.
“Từ bây giờ, gọi tôi là tiên sinh.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play