Khi Tiêu Ám nhìn thấy Kiều Tử Hinh: cô đã cởi bỏ bộ đồ công sở, thay vào đó là một chiếc váy đuôi cá bó sát màu đen, đứng bên vệ đường, mái tóc bị gió thổi rối bời, dáng vẻ có phần mảnh mai và đơn độc.
Chiếc M3 màu cam lửa của cô đậu bên cạnh, cánh cửa bên phải lõm vào một mảng lớn, phản chiếu lại với vết tróc sơn trên lan can bên đường.
Tiêu Ám lập tức đạp phanh, bật đèn cảnh báo rồi tấp xe vào lề.
“Sao rồi? Có bị thương không?” Anh bước nhanh tới, giọng đầy lo lắng.
Lúc này Kiều Tử Hinh đang đứng ngược gió, Tiêu Ám liền nghiêng người che chắn cho cô khỏi luồng gió lạnh ban đêm.
“Tôi… không sao.”
Không biết có phải anh quá nhạy cảm hay không, nhưng trong câu trả lời của Kiều Tử Hinh, Tiêu Ám nghe ra một chút lảng tránh, hoàn toàn khác hẳn vẻ kiêu ngạo lúc cô đối đầu với anh ở hội trường.
Anh khẽ nhíu mày, bắt đầu quan sát cô từ trên xuống dưới đầy nghi ngờ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT