Thương Lục bất lực day trán: “Anh cứ tưởng lúc đó em chỉ nói đùa cho cô bé vui thôi chứ. Em muốn đi thăm con bé à?”
Hạ Quất gật đầu lia lịa. Lúc rời đi, cô đã hứa với Trí Trí là sẽ quay lại thăm bé khi có thời gian. Trẻ con không nên bị người lớn thất hứa, điều đó có thể làm tổn thương tâm hồn non nớt của chúng.
Chu Bằng thì bắt đầu hoảng. Hai người trước mặt chẳng có ý định ở lại gì cả. Hắn ta cố gắng nặn ra một nụ cười, tay giơ lên giơ xuống hộp tinh hạch quý báu.
“Cái này... hai người thật sự không muốn ở lại sao? Cơ sở bên tôi quy mô lớn, nhân lực đông, phân chia rõ ràng. Hai người chỉ cần hỗ trợ quản lý, cũng không tốn bao nhiêu sức đâu mà.”
Hạ Quất đành nở một nụ cười lịch sự để từ chối khéo: “Xin lỗi nhé, bọn tôi còn có chuyện khác phải làm. Tôi nghĩ với lượng dị năng giả đông đảo cùng lượng tinh hạch tích trữ sau trận chiến lớn vừa rồi, căn cứ của anh đã vượt ngưỡng an toàn. Tự quản chắc cũng không phải chuyện khó."
[Chẳng thà nói thẳng ra là muốn thuê tụi mình bảo vệ căn cứ, vòng vo mãi mất thời gian, mặc dù nói thật thì cũng chưa chắc tụi mình đồng ý đâu.]
Thương Lục thì từ chối thẳng thừng: “Bọn tôi không có hứng thú. Ngày mai đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT