Tiểu Kỳ gắng gượng chống tay xuống đất, cổ đứng dậy. Mẹ cô ta lập tức chạy đến đỡ lấy con gái, bàn tay run run lau đi những giọt mồ hôi lạnh trên trán cô ta, ánh mắt vừa xót xa vừa trách móc.
“Con nghĩ gì mà liều lĩnh như vậy? Nếu lỡ thuốc giải không có tác dụng thì sao?”
Cô gái nở nụ cười rạng rỡ, đôi mắt sáng bừng lên như tìm lại được hy vọng trong cuộc đời: “Mẹ ơi, con thực sự sống rồi! Con đã sống sót thật rồi!”
Từ nay, cô ta sẽ không còn sợ lũ xác sống nữa. Có khi, lần này cô ta còn thức tỉnh dị năng ấy chứ.
Cố đứng vững, cô ta bước đến gần Thương Lục, cúi người định cảm ơn, nhưng anh chỉ lạnh nhạt đẩy gọng kính, rồi quay lại bàn làm việc, mở máy tính lên. Nhìn đồng hồ, anh ghi chép lại thời gian một cách chính xác.
“Không cần cảm ơn đâu. Trước tiên hãy nói cho tôi biết cảm giác của cô sau khi tiêm thuốc giải, tôi cần thống kê dữ liệu.”
Thái độ dửng dưng như chỉ đang hoàn thành một công việc của anh khiến cô gái đang xúc động bỗng khựng lại, có chút bối rối. Cô ta cười gượng, rồi ngồi xuống đối diện anh, anh hỏi một câu, cô ta trả lời một câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play