Giọng nói của Thương Lục vang lên bên tai Hạ Quất, trầm thấp và đầy sức hút.
“Lời đã nói ra thì phải chịu trách nhiệm, đúng không?”
Khoảnh khắc tiếp theo, cả hai cùng ngã xuống giường. Chiếc giường sắt đơn kêu cọt kẹt, như giai điệu va vào dây thần kinh của Hạ Quất, khiến cả người cô mềm nhũn, chỉ có thể khe khẽ thở ra một tiếng nhỏ.
Cô khẽ hít một hơi, đầu óc quay cuồng, hàng loạt chùm pháo hoa đang nổ tung trong não, đỏ, xanh, vàng, đủ màu rực rỡ, choáng váng đến mức không thể suy nghĩ được gì.
Mơ màng mở mắt, cô nhận ra bầu trời đã tối đen. Trước mặt cô chỉ còn lại màu sắc của chiếc áo sơ mi trắng trên người Thương Lục, nổi bật giữa màn đêm mịt mù. Tai cô nghe rõ ràng từng nhịp thở kiềm nén đầy nặng nề của anh.
Cô ngửa đầu, vô thức hôn lên yết hầu anh.
Hầu kết anh khẽ động, cọ qua bờ môi cô. Anh chậm rãi nâng mặt cô lên, dịu dàng cắn nhẹ lên chóp mũi cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play