Bầu trời rộng lớn, ánh sao lấp lánh soi sáng cả khoảng đất hoang. Được một vòng xác sống bảo vệ, Hạ Quất ngồi dựa vào một gốc cây, nhẹ nhàng cho đứa bé trong lòng uống sữa.
Cô đã đổ hết phần sữa bột bị dính máu đi, pha phần còn lại vào chai nhựa để nó từ từ uống.
Đứa bé dường như đã đói lả, uống ừng ực không ngừng. Hạ Quất chưa từng chăm trẻ con, nên cũng không chắc cho nó ăn bao nhiêu là đủ. Được nửa bình, cô liền ngừng lại.
Thương Lục ngồi bên cạnh, im lặng nhìn cô một lúc, cuối cùng cũng lên tiếng: "Cô định mang theo nó sao?"
Tận thế đã đến, hai người họ còn chẳng có thời gian lo cho bản thân, huống chi là một đứa trẻ.
Hạ Quất thở dài, cô cũng đang rất đau đầu: "Chăm một đứa bé đúng là phiền phức. Nhưng không thể bỏ mặc nó. Nếu nó không chết vì đói thì cũng bị xác sống ăn mất."
Thương Lục không giấu được sự khó hiểu: “Giữ nó lại chỉ càng khiến mọi chuyện rắc rối hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT