Lúc Hạ Quất thiếp đi, Thương Lục mở mắt, hôn lên vành tai cô. Anh xoa nhẹ đầu cô, ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh trong. Một áng mây trắng trôi chầm chậm qua đỉnh đầu họ, hương hoa dành dành len lỗi trong gió.
Anh nhắm mắt, nở nụ cười dịu dàng.
Từ khi Hạ Quất đạt cấp mười, cô có thể biến thành hổ. Cô rất hài lòng với hình dạng mèo lớn này, rất oai phong lẫm liệt. Lỡ gặp xác sống thì tiện tay chọc ghẹo, rồi đập vài cú cho vui.
Lũ động vật quanh đây đều biết khu vực này có mãnh thú lang thang. Tuy không bị tấn công nhưng nếu để nó bắt chắc chắn sẽ bị lôi về “cưng nựng”. Có con nai đốm không biết từ đâu chạy tới, đã bị vồ chơi một trận, nhốt hai ngày mới được thả.
Một ngày nọ, Hạ Quất ngồi trên cành cây cao, nhìn thấy một nhóm dị năng giả đi ngang qua, hướng về phía Vân Thành.
Cô nhẹ nhàng nhảy xuống trong hình dạng báo tuyết, quay về sân.
Thương Lục đang ngồi cạnh cổng, điều khiển mấy con xác sống xới đất. Hai người vừa mở rộng vườn để trồng thêm ít ngũ cốc. Dù sao tận thế cũng đã kéo dài hơn một năm, lương thực trong gần hết, sau này con người vẫn phải tự cày cấy mà sống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT