Lông mi Hạ Quất khẽ run, không hiểu sao, trong lòng cô lại dâng lên một nỗi tủi khó tả. Cô mở mắt: “Thật ra... em không thích mấy chuyện giải phẫu hay nghiên cứu gì cả. Nhưng anh thích, nên em không phản đối. Nhưng... nhưng nghiên cứu lần này không hề nhân đạo. Tập đoàn Thanh Phong chẳng vì y học hay nhân loại mà làm đâu. Tận thế này là một thảm họa…”
Cô nói đến đây thì cúi đầu, tựa nhẹ vào ngực anh, hai tay ôm lấy mặt. Giọng nói nhỏ như tiếng muỗi phát ra từ khẽ tay: "Trương Nghiên chết rồi, Trí Trí giờ không biết thế nào, bên ngoài thì đầy xác sống, mỗi ngày đều có người chết, mỗi ngày đều có đánh nhau. Vì có anh nên em chưa từng chịu khổ. Em sống khá yên ổn trong tận thế này. Nhưng nhìn thấy quá nhiều, em mới nhận ra những gì viết trong truyện không bao giờ so được với tận mắt chứng kiến."
Cô ôm chặt lấy Thương Lục, mặt vùi sâu vào lòng anh: "Em biết ơn cuốn sách đã đưa em đến gặp anh... nhưng mà.."
Cô cứ ngập ngừng mãi, rồi cuối cùng chỉ thốt lên trong tiếng khóc: "Em cũng không rõ mình đang làm quá cái gì... chỉ là em thấy rất đau lòng thôi."
Cô định ngẩng đầu lau nước mắt, nhưng Thương Lục đã giữ đầu cô lại, siết chặt vòng tay.
"Muốn khóc thì cứ khóc đi. Anh sẽ luôn ở bên em."
Anh cúi xuống, đặt một nụ hôn dịu dàng lên đỉnh đầu cô: "Nếu em không thích, anh sẽ không tham gia nữa. Vì giờ đây, anh đã có điều quan trọng hơn rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT