Ninh Lộ vâng lời đi theo, cùng Tần Huyền Mục bước vào gian bên.
Khương thị không trông thấy bóng dáng con trai đâu, hoảng hốt vội quay về bên cạnh Ninh Anh.
“A Anh, vừa rồi lời A Lộ nói dường như bị Hoàng thượng nghe thấy, bây giờ người đang ở cùng A Lộ, có phải là…” Bà vẫn luôn lo con trai gây họa, nó không giống những đứa trẻ khác chững chạc sớm, tính tình lại chất phác thẳng thắn, điểm này rất giống phụ thân nó, nhưng còn lỗ mãng hơn nhiều.
Thấy mẫu thân sắc mặt như thể sắp xảy ra đại họa, Ninh Anh khẽ trấn an: “Hoàng thượng làm sao có thể để tâm với A Lộ được? Mẫu thân yên tâm đi.”
Khương thị thở dài một hơi: “Ở nhà ta đã dặn nó rồi, nó lại cứ không nghe lời, thật khiến người ta giận.”
Đệ đệ chẳng qua chỉ vì nhớ tỷ tỷ, thì có gì sai? Có sai là sai ở nàng, nếu không phải vì tiến cung, nàng vốn có thể ở bên người thân, đâu đến nỗi một lần gặp mặt cũng khó khăn đến thế? Ninh Anh thần sắc u ám: “Mẫu thân đừng trách A Lộ, từ nhỏ đệ ấy đã thích quấn lấy con, đều là lỗi của con.”
Nhắc đến chuyện này, lại chạm vào nỗi đau trong lòng Khương thị, bà lau khóe mắt: “Không, không, A Anh, sao có thể tính lên đầu con được? Là do mẫu thân ép con học cầm kỳ thư họa, nếu không thì cũng sẽ chẳng…” Nói đến đây, Khương thị bỗng ngưng lại, hạ thấp giọng, “Chuyện đã qua thì chớ nhắc nữa, con chỉ cần nhớ, là mẫu thân có lỗi với con!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play