Trong điện thoáng chốc lặng ngắt như tờ.
Một lúc sau, Khương Tự mới lên tiếng:
“Thần không lưu tâm đến việc ấy, thỉnh Hoàng thượng trách phạt.”
Chuyện này trách tội gì được? Tần Huyền Mục thầm nghĩ, chỉ có thể nói quan hệ giữa hắn và Ninh Anh chẳng mấy thân thiết. Nhưng nghe lời Ninh Anh kể, dường như nàng rất hiểu vị biểu ca này, lại còn hết mực tôn sùng. Nghĩ đến đây, giữa mày hắn hơi chau lại, cảm thấy Khương Tự thật chẳng để tâm đến biểu muội mình, nếu hắn có một biểu muội tài sắc song toàn đến vậy, không biết sẽ quý mến đến chừng nào.
“Ngươi lui xuống đi.” Tần Huyền Mục nói.
Khương Tự cáo lui khỏi điện Văn Đức.
Đến ngày Tết, trong cung đèn hoa rực rỡ, không khí rộn ràng vui tươi, đặc biệt là Thái hậu có vẻ hứng khởi hơn hẳn, căn dặn Đới Bằng khi tới thì chuẩn bị thêm pháo nổ, nhưng lại dặn tránh xa cung Vĩnh An một chút, sợ tiếng động lớn làm giật mình Ninh Anh. Lại gọi Giang ma ma dặn phải đưa Ninh Anh đến cung Vĩnh An sớm một chút, trên đường phải cẩn trọng đủ điều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play