Nghe nói Từ Quý Nhân bị đuổi khỏi cung, Dương Chiêu Nghi thất vọng vô cùng.
Thật đúng là thứ bùn nhão không thể trát lên tường, lần trước nàng đã nhắc nhở nàng ta rằng Liêu Thanh Yên hồi kinh, Ninh Anh sẽ thất sủng trước mặt Thái hậu, nàng ta biết nghe lời, bắt được cơ hội khiến Thái hậu thương xót, nhưng chẳng được bao lâu đã bị Thái hậu chán ghét. Lần này lại càng không có đầu óc, bị Hoàng thượng nghiêm trị ngay đêm Thất Tịch.
Dương Chiêu Nghi bóp trán, lắc đầu liên tục.
Trong số phi tần, quân cờ có thể tranh giành với Ninh Anh nhất đã không còn, sau này còn ai có thể đối phó nàng ta nữa đây?
Khởi Vân nói: “Chủ tử chớ giận, Từ Quý Nhân vốn dĩ đã chẳng có đường đi, hết lần này tới lần khác cứ tìm đến Hoàng thượng, nếu Hoàng thượng có lòng, lần đầu gặp đã chẳng cự tuyệt nàng ta.”
Nhưng Hoàng thượng lần đầu gặp Ninh Anh cũng đâu có động lòng? Sao có thể nói là vô dụng được? Chẳng qua là cách làm sai mà thôi.
Dương Chiêu Nghi thầm nghĩ, sau này chỉ e phải trông vào Liêu Thanh Yên, không biết nàng ta bao giờ hồi kinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play