Bên ngoài, không khí dường như cũng thanh khiết hơn trong cung, Ninh Anh lặng lẽ lắng nghe âm thanh huyên náo ngoài phố, ngửi thấy hương vị quen thuộc trên đường, trong lòng không khỏi hoài niệm thuở niên thiếu vô ưu.
Chỉ tiếc, khi ấy nàng không biết trân quý.
Thái hậu chỉ tay về phía một tửu lâu ven đường mà rằng: “Tiệm điểm tâm 'Lưu Ký' kia đã mở được sáu mươi năm, năm xưa ai gia từng mua bánh mã thầy của họ, không thua gì trong cung.”
Ninh Anh nghiêng đầu nhìn, thấy ngay tấm biển của Lưu Ký.
Năm nàng mười một tuổi, phụ thân đỗ cử nhân, cả nhà dọn vào kinh thành, khi đó mẫu thân cũng mua điểm tâm của Lưu Ký về cho cả nhà. Nàng không kìm được, đưa mắt nhìn sang phía phải của Lưu Ký — nhà nàng khi xưa chỉ cách đó một con phố ngắn…
Nỗi nhớ cùng nỗi buồn như thủy triều ập đến, nhưng cho dù là vậy, nàng cũng không thể mở miệng xin thái hậu cho về nhà một chuyến. Lần này được xuất cung đã là ân điển hiếm có rồi. Ninh Anh đè nén cảm xúc, mỉm cười đáp: “Bánh mã thầy của Lưu Ký thần thiếp từng ăn, bánh táo đỏ của họ cũng rất ngon.”
“Con quả thực thích ăn táo đỏ.” Thái hậu bật cười, sai xa phu dừng xe, gọi một cung nữ xuống mua bánh mã thầy cùng bánh táo đỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT