Buổi tối, nàng ngồi ngẩn ngơ trên tháp nhuyễn, mấy cung nữ đang bận rộn thu dọn đồ đạc.
“Những thứ này không cần mang nữa, cung Ngọc Phù chắc chắn có đủ.”
Nguyệt Quế nói: “Bình hoa này là do lò Vân Dao chế tác.”
“Thì cung Ngọc Phù chứ đâu.” Hồng Tang lại lần nữa nhấn mạnh, “Năm xưa Lệ Quý phi được sủng ái biết bao, trong cung ấy làm gì kém cung điện của chúng ta. Không tin ngày mai ngươi đến xem thử, đến mức hoa cả mắt cũng chưa chắc xem hết.”
Cung Ngọc Phù là một nơi cực tốt trong toàn hoàng cung, nếu không được Hoàng thượng đặc biệt sủng ái thì chẳng thể nào được ban cho. Nhưng Hoàng thượng đổi ý từ khi nào? Nguyệt Quế nghi hoặc hỏi: “Tỷ tỷ, tỷ có biết không?”
Hồng Tang thầm nghĩ, hẳn là sau khi xem địa đồ, Hoàng thượng cho rằng chủ tử si tình, thật ra đúng là vậy, trên đời này còn ai yêu Hoàng thượng hơn chủ tử chứ? Nhưng nàng không dám nói ra, chỉ đành đáp: “Hà tất phải nghĩ nhiều, chỉ cần biết chủ tử lại được sủng là được rồi.”
Quả thực, nếu muốn nghĩ thì còn phải nghĩ xem dạo trước vì sao Hoàng thượng lạnh nhạt với chủ tử. Nguyệt Quế không nói thêm gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play