May mắn thay là hoàng thượng đã rời đi, bằng không tiếp tục bị ôm lấy trong tư thế ấy, nàng thật chẳng biết nên làm sao cho phải. Ninh Anh cúi đầu, khẽ khàng thở ra một hơi.
Ánh mắt Tần Huyền Mục dừng lại trên chiếc cổ trắng ngần như tuyết của nàng, trong lòng không khỏi thoáng ngẩn ngơ… có lẽ là do ôm quá chặt chăng?
Hắn đột nhiên hỏi: “Lát nữa ái phi định làm gì?”
Ninh Anh khựng lại một chút, thầm nghĩ việc này thì có liên quan gì tới người chứ? Nhưng vẫn phải đáp: “Thiếp có lẽ sẽ tiếp tục thưởng hoa đôi chút, hoặc về tẩm điện viết vài nét chữ.”
Bút tích của nàng đích thực không tệ, khóe môi Tần Huyền Mục khẽ cong, tưởng tượng ra dáng vẻ Ninh Anh khi viết chữ, rồi cũng xoay người rời đi.
Ninh Anh thấy câu hỏi kia thật lạ lùng, liền ngẩng đầu nhìn theo bóng hắn, không ngờ lại bắt gặp ánh mắt của Bách Thanh. Hắn nở nụ cười cảm kích, rực rỡ như ánh xuân.
Ninh Anh: “……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT