Cảnh Thụy Uyên hoàn hồn, liền nghe Liễu Trần nói: "Nếu anh có dịp cần tôi có mặt hoặc phối hợp, cứ gọi cho tôi, tôi có thể xin nghỉ phép."
"Ừm, chắc không có việc gì đâu, cậu cứ đóng phim cho tốt."
"Yên tâm!" Liễu Trần vỗ ngực, cắm ống hút vào cốc sô cô la nóng, rít một hơi thật dài.
Ngọt lịm, đối với người hảo ngọt như cậu thì vừa đúng, chỉ là hơi nóng, cậu theo phản xạ thè lưỡi ra.
Cảnh Thụy Uyên nhìn thấy đầu lưỡi hồng nhạt của cậu chuyển sang màu đỏ sẫm, rơi vào im lặng.
Anh chú ý thấy cậu có thói quen cắn bẹp ống hút khi uống nước, dùng ngón út đỡ điện thoại khi lướt điện thoại, và mắt sẽ mở to khi nhìn thấy chim bay qua cửa sổ, tất cả những cử chỉ nhỏ đều được anh nắm bắt rõ ràng.
Cho đến khi Đường Tứ Dục mở cửa xe: "Không kịp giờ rồi, chúng ta đi trước..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT