"Sờ đi, sờ thoải mái, có gì mà phải đeo găng tay." Nghe Khương Lâm khách khí như vậy, Giang Ưng hận không thể tiến lên ấn tay cô lên vỏ ngoài cơ giáp, "Chạm vào một chút cũng không hỏng đâu, cứ yên tâm mà sờ."
Thấy Khương Lâm hoàn toàn bị "Trọng Ảnh" mê hoặc, Khang Nghiêu trong lòng dâng lên một cảm giác chua xót.
Đối với kỹ sư cơ giáp mà nói, cơ giáp mình làm ra được sự tán thành của đơn binh là sự khẳng định lớn nhất. Đáng tiếc hiện tại cậu ta chỉ có thể làm ra cơ giáp cấp A, rồi một ngày cậu ta sẽ trở thành kỹ sư cơ giáp xuất sắc, làm ra những tác phẩm mà đơn binh nào cũng muốn sở hữu.
"Không phải nói muốn thí nghiệm cơ giáp sao?" Quyền Nhã ngồi một góc xem toàn bộ quá trình lên tiếng nhắc nhở, "Không thử nhanh lên thì không kịp đâu."
Có "Trọng Ảnh" ngọc quý ở phía trước, Khang Nghiêu lúc đầu còn tương đối tự tin, giờ lại cảm thấy cơ giáp mình thiết kế có chút khó mà đưa ra.
"À, đúng rồi." Giang Ưng tiếp lời Quyền Nhã, quay sang Khang Nghiêu nói, "Nghe nói chính cậu thiết kế hoàn thành cơ giáp cấp A?! Cậu còn chưa vào trường quân đội mà đã trâu bò vậy rồi?"
Nhìn vẻ mặt chân thành của Giang Ưng, đám mây mù bao phủ trên đầu Khang Nghiêu lập tức tan đi hơn phân nửa. Cậu ta ra vẻ trấn định đưa chìa khóa cơ giáp cho Khương Lâm, trầm giọng nói: "Cũng tạm được, đây là môn bắt buộc trong kỳ thi nhập học của kỹ sư cơ giáp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT