Tôn Hiểu Cầm như bị tiếng kêu vô cùng lo lắng của Lý Hỏa Vượng làm cho sững sờ, chỉ biết ngây người nhìn hắn.
"Mẹ, hiện tại ta thật sự không thể đứng dậy! Những Giám Thiên Ti đó có lẽ còn chưa đi bao xa, khoan đã, kiếm của ta đâu?"
Lý Hỏa Vượng hết nhìn trái lại nhìn phải, sau đó cầm lấy một cây chổi bên cạnh tường, ôm chặt trong l*иg ngực.
Cầm cái cán chổi nhựa, Lý Hỏa Vượng thở phào nhẹ nhõm, hắn ngẩng đầu lên, lại thấp giọng nói với bà một lần nữa:
"Mẹ, ta thật sự không thể giải thích nhiều với mẹ, mẹ đừng lo lắng…một thời gian nữa thôi, mọi chuyện sẽ ổn định trở lại, tin ta đi."
Nhìn Lý Hỏa Vượng đang nằm trên mặt đất, cầm cây chổi nhựa cảnh giác nhìn xung quanh bằng bộ dạng nghi thần nghi quỷ như một kẻ tâm thần, Tôn Hiểu Cầm lặng lẽ gật đầu, nước mắt lưng tròng.
Nhìn thấy dáng vẻ thương tâm của mẹ, trong lòng Lý Hỏa Vượng thấy rất khó chịu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play