Mình không thể nghe được mệnh lệnh của người cha có đầu, từ trong cơ thể của người cha không đầu đi đến chỗ của người cha có đầu cũng là chuyện tình hữu khả duyên.
Nhưng vào lúc này, Lý Hỏa Vượng căn bản không có thời gian để ý tới Lý Tuế, hắn nghi ngờ nhìn về phía Thượng Kinh. Hắn có thể chắc chắn tiếng tụng kinh cổ quái kia là từ phía Thượng Kinh truyền tới.
Lúc vừa bắt đầu, hắn còn tưởng rằng đó lại là ảo giác của mình, nhưng sau khi thấy có mấy người dân ôm đầu đau khổ lăn lộn, Lý Hỏa Vượng mới biết chuyện này tuyệt đối không phải chuyện nhỏ. Khoảng cách từ chỗ của mình đến Thượng Kinh xa như vậy mà cũng có thể cảm giác được, đủ biết phạm vi của lần này lớn như thế nào.
"Chắc chắn Thượng Kinh đã xảy ra chuyện lớn gì rồi, ta không thể chờ thêm nữa, phải nhanh chóng trở về thôi. Có phải Giám Thiên Ti bắt đầu tiến hành vây quét Tọa Vong Đạo rồi không?”
Lý Hỏa Vượng bắt đầu đi bộ trở về, nhưng đi mãi đến đêm khuya mà hắn vẫn chưa tới được Thượng Kinh. Không còn cách nào khác, dù sao lúc đi thì hai tay trống trơn, nhưng khi trở về thì lại nhiều thêm một bộ thi thể nặng trịch.
Dù không có đầu nhưng Lý Hỏa Vượng cũng không thể quên được bản thân mình là Tâm Tố. Chờ đến khi tìm được phương pháp luyện Tâm Tố, lúc đó chắc chắn thi thể của mình sẽ có chỗ trọng dụng rồi.
Sau khi cơ thể mình khô hết máu thì xát đầy muối hạt từ trong ra ngoài, cách chống thối rữa đơn giản đã hoàn thành rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play