Khi đến khu trượt tuyết, bên trong đã có không ít người.
Văn Cảnh Bạch đưa tay giúp cô quấn lại khăn quàng cổ cho chặt hơn, khẽ cười hỏi: “Em biết chơi không?”
Ôn Lê Vãn ngoan ngoãn để mặc anh chăm sóc, thành thật đáp: “Không biết, em chưa từng chơi bao giờ.”
Thành phố Lâm quanh năm rất hiếm khi có tuyết, mùa đông cũng khó mà có tuyết rơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT