Nghe cô nói vậy, anh khẽ cười, nắm lấy bàn tay vừa nghịch ngợm của cô: “Lần sau cho em sờ đủ luôn, giờ thì xuống ăn cơm đã.”
Cô đâu có sờ gì đâu chứ?
Ôn Lê Vãn không động đậy, nghiêng đầu hỏi: “Ăn xong là mình phải đi rồi sao?”
“Em muốn ở lại cũng được.” Anh cụp mắt nhìn cô, giọng điệu đầy ẩn ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT